Trăng, lửa và bình minh – Khổng Đức Thiêm

Đêm mênh mông

Huyền ảo một vầng trăng

Mơ màng cháy trong tim tôi nỗi nhớ

Em bé nhỏ và cuộc đời bé nhỏ

Mỗi lần xa như một chuỗi bể dâu.

 

Em đi đâu và hôm nay về đâu

Con trai cũng ngồi ôm gối ngóng

Và căn nhà nhỏ nhoi bỗng rộng

Để đêm nằm ai trăn trở mấy lần.

 

Đêm mênh mông mưa dột ướt vầng trăng

Ngọn lửa nhỏ cháy bùng thành nỗi nhớ

Tám phương trời anh chỉ nhìn một phía.

Nơi em đi để đêm nhớ khôn cùng.

 

Đêm mênh mông

Ngọn lửa hóa vầng trăng

Lạnh lẽo rọi vào đức tin tỏa sáng

Đêm vỡ tung

Màn đen nứt rạn

Bình minh rồi

Mai mốt em về thôi.

 

Xem thêm:

Tạp chí Văn nghệ Lai Châu

Lời thì thầm của bản – Xuân Thu

Mùa xuân vẫy gọi – Huỳnh Nguyên

Thăm lại vườn văn – Đinh Hồng Nhung

Xòe đêm – Phùng Hải Yến

 


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.