Thăm lại vườn văn
Em tìm về miền văn nghệ dân gian
Nghe câu hát ru à ơi của mẹ
Những truyền thuyết đêm đêm bà vẫn kể
Ôi những nàng tiên, ông bụt nhiệm màu.
Em thương rất nhiều phận gái bể dâu
Kiếp đoạn trường nàng Kiều còn khóc mãi
Tình yêu nước vẫn luôn luôn ở lại
Chiếu, cáo, hịch… bao thiên cổ hùng văn.
Xót xa lòng bao nhiêu nỗi trở trăn
Những mảnh đời nghèo ngược xuôi tần tảo
Bán chó, bán con, về đâu giông bão
Còn khát khao hơi ấm bát cháo hành…
Con sông quê hương sóng vẫn biếc xanh
Đoàn thuyền ra khơi về ăm ắp cá
Ánh trăng quê mình bình yên đến lạ
Bập bùng yêu thương bếp lửa của bà…
Em lặng nhìn phía những ngôi sao xa
Những cô gái mở đường ra tiền tuyến
Những đoàn xe tiến vào nam mải miết
Vàm Cỏ ráng chiều sóng nước bao la…
Mùa xuân về xứ Huế hát khúc ca
Đỉnh Yên Sơn rực rỡ màu hoa nở
Cha dặn dò đường đời nhiều bỡ ngỡ
Hãy yêu đồng mình bằng cả trái tim…
Em thăm vườn văn học Tổ quốc em
Thêm thương mến những con người giản dị
Thêm yêu con đường tìm ra chân lý
Từ bến Nhà Rồng đất nước hồi sinh…
ĐINH HỒNG NHUNG
>>> Xem thêm: Tạp chí Văn nghệ Lai Châu