Con nghe mẹ kể ngày xưa:
“- Thuở nô lệ dân ta mất nước
Cảnh cơ hàn trời đất tối tăm…”(*)
Cuộc đời thiếu áo đói cơm
Kiếp làm nô lệ quanh năm dãi dầu
Cha con đói lả rừng sâu
Mẹ đau con khát cháo rau qua ngày
Bản làng hiu hắt gió lay
Ruộng hoang, đồng vắng cỏ cây khô cằn
Chỉ vì bè lũ thực dân
Gây nên bao cảnh quê hương điêu tàn.
Đảng về thắp lửa Mường Kim
Lửa hồng tỏa sáng bóng đêm tan dần
Kết thành sức mạnh lòng dân
Đuổi quân xâm lược diệt bầy sói lang
Trường kỳ kháng chiến chín năm
Viết nên trang sử Điện Biên anh hùng…
Đảng là ngọn đuốc tiên phong
Cùng các dân tộc anh em kết đoàn
Góp phần giải phóng Miền Nam
Thống nhất đất nước mở đường đi lên
Bảo vệ Tổ quốc – biên cương
Dựng xây đời mới – quê hương mạnh giàu
Lửa hồng sáng mãi Lai Châu
Bẩy mươi năm Đảng ơn sâu nghĩa tình.
Đào Chính