Những cơn mưa mùa thu
Có đi về phía biển
Chông chênh dáng gầy mẹ mỏi mòn ngóng đợi
Đứa con gái xa nơi Tây Bắc cuối trời
Chìa tay mình con hứng giọt mưa rơi
Thương ký ức phủ vàng chiều lá rụng
Hốt hoảng rụt tay
tiếng chuông chùa vang vọng
Mưa ngấu vào lòng của kẻ tha hương
Nước mắt tràn mi khi thấp thoáng chiếc giường
Khô phía con nằm phía mẹ ngồi đẫm ướt
Con đã đi qua bao nẻo đường xuôi ngược
Vẫn nghẹn trong lòng hai tiếng “mẹ ơi”
Những cơn mưa mùa thu
Sao không đưa con trở về bên mẹ
Với lũy tre làng
Có sợi tơ hồng mắc kẹt khóm tầm xuân
Những cơn mưa mùa thu
Cứ trắng trời Tây Bắc…
Phạm Đào