Phải chăng tôi lại yêu
Lại biết yêu như thời son trẻ
Chạy lùng bùng cùng ai trong trời mưa tìm dế
Chạy xôn xao chỉ để thấy môi cười.
Chao ôi
Tôi lại yêu rồi
Trời lâm râm như thì thầm câu chuyện
Tôi từng tháng năm ròng kín bưng lồng ngực
Nay bồi hồi thơ thẩn ngóng sao sa.
Tôi chẳng bao giờ ngột giữa rừng hoa
Nay đổ vỡ bởi tiếng trùng cùng giấc
Ngọn cỏ non chú dế ngồi đàn chích vào tim đau nhức
Tôi râm ran chờ đón mặt trăng gầy.
Chao ôi
Đêm nay
Đêm mộng mị lọt vào khe cửa
Đêm mơn trớn vị giác thức cùng trăng vỡ
Tôi ôm đàn ra bến sông xưa.
Người yêu xưa từng thả bến tóc mây
Tôi lạc nhịp giữa mọi mùa giông bão
Con thuyền xưa tròng trành
tròng trành
Lật ngửa
Tôi vỡ òa ngỡ nước mắt đầy tay.
Cho tôi xin giữ lại đêm nay
Cho tôi xin giữ lại thứ men cay
Mùi ớt mật ngạt ngào trong gió
Tôi đã đủ cô đơn trong căn phòng nhốt chính mình bao mùa trăng sôi lên trong tâm bão
Tôi thả mình gục xuống đất cầu may
Cầu an lành tôi đừng thức giấc đêm nay.
HÀN THANH DUY