Về quê một buổi chiều đông
Nghe gió bấc thổi trên đồng mà thương!
Thuở xưa một nắng hai sương
Mẹ cha còm cõi cố hương tảo tần
Quanh năm suốt tháng xoay vần
Làm hết ruộng cạn lại lần đồng sâu.
Cầm cày lẽo đẽo theo trâu
Vai sờn miếng vá áo nâu nhuộm bùn.
Nửa chiều bụng đói chân run
Trách cơn gió bấc còn hun hút hoài,
Mùa đông ngày ngắn đêm dài
Thay cơm, củ sắn củ khoai cũng bùi.
Bước chân mà dạ ngậm ngùi
Thương người, thương cảnh, thương mùi bùn non!
Chiều đông giá lạnh héo hon
Về quê nhớ thuở vẫn còn ấu thơ
Bây giờ đời tựa giấc mơ…
Thanh Phương