Trách anh

Em không về Tây Bắc với anh đâu
Bởi trên đó rượu không còn ngọt nữa
Anh vô tình đã uống đi một nửa
Nửa phần em cay đắng đến vô cùng
Em không về Tây Bắc với anh đâu
Bởi trên đó vòng xòe vô tâm lắm
Em không thể ngồi yên nhìn ngắm
Vòng xòe rộng dần, cuốn anh mãi xa em
Em không về Tây Bắc với anh đâu
Bởi hoa ban không còn mang màu trắng
Bờ môi anh không còn thơm mùi nắng
Đón em về trong hơi ấm yêu thương
Em ở lại quê nhà với hương lúa vấn vương
Với khói bếp rơm và tháng ngày hiu quạnh
Nỗi nhớ anh trong những cơn giá lạnh
Mong anh về cho thêm ấm hương…
                                              PHẠM VĂN NGHĨA

Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.