Tiếng vọng non ngàn

Gió rừng qua âm vang tiếng nhạc
Bản mường như cổ tích buồn vui
Theo suối ngàn trăng nhớ biển về xuôi
Đất tươi đẹp tấm thảm rừng vừa trải.
Dòng suối xanh những cô gái Thái
Tóc huyền bay chiếc lược gió ngàn
Rừng sơn tra cô gái Mông đảm đang
Váy thổ cẩm chân quấn hồng xà cạp…
Nhớ thương người buộc chỉ cổ tay
Chưa tỏ lời yêu tình đầy trong mắt
Nhịp trống xé vang trời Tây Bắc
Bước xòe ô bóng núi ngả nghiêng.
Ruộng bậc thang lúa chín vàng thêm
Tiếng chày vang dội mùa cốm mới
Thấy bản trên mà cả ngày đi tới
Ngựa hí rung bờm tung vó lên.
Thương, lá rau ngọn cỏ không quên
Giận nhau vẫn nhớ lối về mường
Cả cuộc đời gắn bó ruộng nương
Thầy giáo về bản mường yêu mến.
                           KIỀU DUY KHÁNH

Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.