Những giọt mưa xuân sót lại
Rớt chừng đẫm ướt tháng ba
Tiếng khèn nhói vòng chiều nhớ
Phố gầy có ướt bờ vai?
Tháng ba gặp người đan áo
Hanh hao khẽ ủ ấm mùa
Câu thơ vịn vào ký ức
Cô đơn gió hát xa vời
Tháng ba gầy hơn chiếc lá
Nhớ người trên núi mờ xa
Rưng rưng nỗi chiều nhòa nhạt
Cuối đường đợi nắng vàng lên
Tháng ba dường đang mất ngủ
Giọt mưa quên mối tình đầu
Hương xưa chừng như lỗi hẹn
Ngược mùa khóc gọi tháng ba.
PHẠM ĐÀO