Quê hương thơm rạ thơm rơm
Dế mây quây lấy niêu cơm ngọc ngà
Quê hương tình nghĩa đậm đà
Ta về nơi ấy có bà, có ông.
Nhà quê có ruộng, có đồng
Có cô gánh lúa đi trong nắng vàng.
Ngày mùa tấp nập đường làng
Chợ quê giữ lối bán hàng đong đưa.
Đồng quê dầu dãi nắng mưa
Vẫn hằn dấu tích, bãi xưa chiến trường.
Mùi quê rất lạ, rất thương
Trâu bò ngai ngái, cái hương nồng nồng.
Người quê chất phác nhà nông
Chang chang nắng gió vẫn trong nụ cười.
Đất quê thấm đẫm tình người
Nhọc nhằn mà vẫn không vơi tấc lòng.
Lời quê ngọt lịm đòng đòng
“Cò ơi!… dẫm lúa nhà ông hỡi cò”
Muốn gom tất cả vào thơ
Thành lời khoan nhặt ầu ơ đầu đời.
> Xem thêm: Tạp chí Văn nghệ Lai Châu
Đất nước ta yêu – Đới Xuân Cường
Pingback: Nếu một lần em đến với Trường Sa