Pu Ta Leng ơi!
Chốn trần gian mà cứ ngỡ thiên đường
Hoang sơ, huyền ảo, mộng mơ, cổ tích
Ai đã đến rồi lòng sẽ ngẩn ngơ.
Rừng thảo quả bên sườn non xanh mướt
Trải lụa mềm cho núi gối đầu mây
Rừng cây trúc như “tằng cẩu” búi dầy
Buông dịu dàng bên nhà sàn xứ núi.
Suối róc rách để gội đầu thiếu nữ
Nước xanh trong như em tấm chân tình
Cây cổ thụ ngắm gương qua dòng suối
Gió và chim ca hát rộn ràng vui.
Rừng đỗ quyên kiêu hãnh giữa trời mây
Là váy Mông em diện mùa cơm mới
Trải thảm sắc màu cho mây vờn núi
Nắng trẩy hội xuân giữa đại ngàn hoa.
Xa em rồi mà lòng vẫn đắm say
Như rượu ngô ngấm sâu vào nỗi nhớ
Bước chân đi mà tim còn lưu luyến
Cổ tích Pu Ta Leng giữa đại ngàn mây…
VĂN BỐN