Niềm tin

Đọc báo giữa những ngày nắng vàng mùa thu

Tim nấc nghẹn như chính mình đang trong vùng tâm dịch

Cánh tay tiêm vắc-xin còn tê mỏi

Ống thở khò khè trên mũi rát đau.

Không gian tôi sống hôm nay vẫn là khoảng trời, không khí trong lành vùng cao

Lớp lớp ruộng bậc thang lúa cong trĩu bông đón gió

Váy thổ cẩm phơi hiên nhà gợi hơi ấm sự sống

Chợ phiên bớt tưng bừng nhưng sản vật vẫn thơm ngon

Khoảnh khắc sống chậm mỗi ngày gợi nhiều suy ngẫm bên trong

Mong cầu nhiều điều mà ngày thường không hề để ý

Ánh mắt trẻ thơ lay láy tròn

Niềm tin đến ngày mai chưa từng tàn lụi

Ngày bình yên lại trở về trên đất nước tôi.

Những điều bình thường như là xe thì sẽ thông thương

Người nắm tay nhau, ghé môi hôn không cần khẩu trang bưng bít

Mẹ tôi lại thăm bà, dì tôi ở miền Nam mỗi ngày không cần sợ hãi

Và chính chúng tôi, sẽ lại có công việc bình thường mà không cần họp online cùng bốn bức tường khép kín cách ly…

                                                                                                                                           PHÙNG YẾN


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.