Con sinh ra trên cánh đồng mùa đông
Đất nứt xé đôi gốc rạ
Đất nứt như gót chân ông bà
Đất nứt như tiếng nấc…
Trâu thở ra khói
Người nói ra sương
Ơi con quý con thương!
Cha cho con lửa ấm
Mẹ cho con sữa thơm
Ông bà cho con dao để đầu giường
Cha dắt con ra cánh đồng mùa hạ
Mẹ gieo thóc giống
Dâng niềm hy vọng lên trời
Những hạt thóc giống như mỏ gà trống
Gõ vào bình minh
Vào núi
Vào mây
Vào bóng mẹ
Lung linh trong lòng ruộng
Con reo cười trong tiếng ếch uồm… uôm.
Mẹ dắt con ra cánh đồng mùa thu
Dáng người mang hình bông lúa
Niềm vui theo lưng ngựa về nhà
Niềm vui ngả vàng mặt sân
Niềm vui nghiêng chật căng bồ
Niềm vui…
Con thành thiếu nữ.
Có chàng trai dắt con trên cánh đồng mùa xuân.
Mùa xuân theo hoa đào trên núi
Hát gọi
Người ơi!
Hát gọi
Tình ơi
Tình no
Lời theo gió
Tình khát
Tình không lạc
Hát đi con!
Hát cả phần mẹ cha chưa kịp hát
Hát gọi trăng lên
Hát đợi mặt trời
Rồi dắt nhau đi
Trên những cánh đồng vui
Đỗ Thị Tấc