Hơn bốn mươi mùa gió nổi
Lòng tôi vẫn phía Trường Sơn
Những năm bom cày đạn xới
Đồng đội ai mất ai còn
Một thời bao đứa còn son
Đôi chân băng rừng vượt suối
Một thời đất nổ văng cơm
Lửa khói xóa thời nông nổi
Thương sao những ngày xưa ấy
Anh em cùng lứa chung hầm
Gió mưa vẫn nằm đâu đấy
Tóc xanh mãi với tháng năm
Bây giờ ăn những tám thơm
Ngã tư đèn xanh đèn đỏ
Tiếng ru văng vẳng êm đềm
Nỗi nhớ chèn vào nỗi nhớ
Thương sao một thời gian khổ
Một đời cũng chẳng thể quên
Gặp nhau mừng ngày toàn thắng
Bồi hồi những chuyện không tên.
HUY LONG