Không khoảng trống nào lấp nổi nỗi cô đơn
Sự giằng xé giữa thực tại và quá khứ khiến tương lai mỏi mệt
Đêm hoang hoải nghĩ suy
Nỗi nhớ đầy căng mi
Người đàn bà mất ngủ?
Ở biên giới yêu thương vẫn đang từng giây xê dịch cột mốc
Ngọn gió xưa bật khóc
Chạm vào đâu cũng đau
Người đàn bà mất ngủ đã lâu
Hạnh phúc rong rêu, niềm tin hoá thạch
Chút buồn tơ vương muôn trùng khoảng cách
Đêm nay,
Tôi muốn lạc vào em
Một thế giới thân quen
Chứa toàn điều xa lạ
Hình như tôi vấp ngã
Trong sự mất ngủ của người đàn bà…
NGÔ BÁ HÒA