Biết chị yêu hoa lê-ki-ma
Tôi vẫn mang trong tim mình
Chút nồng nàn ban trắng
làm quà Côn Đảo
Viếng mộ các anh hùng
quên mình cho Tổ quốc
hôm nay
Mỗi tấc đất nhuốm biết bao xương máu
Mỗi con đường mòn vẹt bước thương đau
Mỗi viên đá nhắc tôi ngày xa cũ
Một thời “Đập đá ở Côn Lôn”
Gió cứ thổi và trăng vằng vặc sáng
Nơi vùi chôn bao số phận kiếp người
Nơi nghĩ đến là một trời đau khổ
Xót xa lòng “Địa ngục trần gian”
Ánh trăng xanh rọi sáng Hàng Dương
Chị Sáu đấy, chị cất vang lời hát
Mãi tuổi thanh xuân trăng vàng bàng bạc
Ru đất nước mình trọn vẹn bình yên.
PHẠM ĐÀO