Em gọi bằng lăng là hoa ban tím
Nở hết mình trong nắng tháng năm
Hoàng hôn buông tím chiều Nậm Rốm
Con nước giao mùa thả hồn ai bên sông.
Tôi trở về thăm lại chiến trường xưa
Thành phố trẻ rực màu hoa ban tím
Sắc hoa tím một màu chung thủy
Như chiến công không phai nhạt bao giờ.
Dấu chút hương thầm trong năm tháng đợi chờ
Cứ lặng lẽ đến mùa hoa lại nở
Những nhành hoa ép mình trong nắng gió
Nay nở bừng ghi dấu ấn chiến công.
Tôi lại về thăm đất Điện Biên
Tìm lại em bên dòng Nậm Rốm
Người đã đi xa vẫn còn lưu luyến
Đào Chính