Vẫn biết sẽ cô đơn
Khau Vai đêm vời vợi
Biết rằng anh chẳng tới
Mắt vẫn hoài ngóng trông.
Bên ánh lửa rực hồng
Chén rượu ngô tê tái
Hay tại đường xa ngái
Để bước chân ngại ngùng.
Vó ngựa dồn mông lung
Sương đầm đìa mái tóc
Bước chân dường khó nhọc
Chơ vơ sa mộc ơi!
Đá cứ đứng giữa trời
Chờ tiếng khèn sâu thẳm
Đêm mịt mùng thanh vắng
Một mình với Khau Vai.
Ném những tiếng thở dài
Vào đôi bờ Nho Quế
Khi nỗi niềm không thể
Hóa mây trắng về trời
Phạm Đào