Tôi nhớ Lai Châu
một đêm yên tĩnh
Đêm ấy
cả làng chìm sâu vào giấc ngủ
Chỉ còn tôi với Lai Châu dắt tay về phía sơn nguyên.
Đêm se se lạnh
Lai Châu tựa đầu vào ngực tôi
Sợi tình lan khắp
Tôi yêu Lai Châu như sóc yêu rừng
Lai Châu đẹp như trăng mười sáu
Những ngọn cỏ mướt túa vào nhau óng ánh
Bàng bạc tình yêu
Bàng bạc vị trẻ
Tôi đắm đuối vào Lai Châu
Lai Châu đuối đắm vào tôi
Dế giun bẽn lẽn thì thầm
Chỉ còn Lai Châu nép vào tôi nghe tình yêu hát
Những lời tình tỏa hương
Mắt môi đắm đuối nhìn
Chúng tôi hít vào nhau như thể giữ trong nhau
Cỏ cây hoa lá như lồng thương nhớ
Trăng vằng vặc chứng giám
Lời tình yêu hòa máu tan vào nhau.
Có nỗi nào da diết như nỗi nhớ Lai Châu?
Tôi xa Lai Châu mùa Then King Pang – khi những đồi hoa đang thì rực rỡ
Lai Châu ơi!
Lai Châu mong tôi trở về
Lai Châu đợi tôi như trâu đợi mùa gianh
Lai Châu nhớ những buổi hò hẹn trên Pu Sam Cáp
Tự mình tô son điểm phấn
Lai Châu lung linh
Lai Châu lấp lánh
Giữa ngàn rừng Lai Châu là bông sơn tra
Tôi thương Lai Châu mùa gió chướng
Se sắt lòng những quạnh hiu.
Sẽ trở về Lai Châu vào hội Hạn Khuống
Uống với Lai Châu để cặp má hồng
Nghe Lai Châu rót lời đêm thâu
Ôm hôn Lai Châu để đôi môi sóng sánh
Tự tình đêm ngày như chưa từng chia xa
Lai Châu đắm đuối
Để tình yêu cao vút tựa Hoàng Liên Sơn
VÀNG A GIANG