Lá mỏng chiều thu

Ai ngồi đếm nắng đong mưa,
Mẹ tôi ngồi dãi ngày xưa nhọc nhằn.
Vay trăng hạn, trả đêm tàn,
Vay nắng hạ, trả cơ hàn ngày đông.
Cô liêu cái đận chờ chồng,
Một đời cặm cụi giữa dòng tràng giang.
Mỏng tang chiếc lá khẽ khàng,
Mẹ ngồi khâu cả nắng vàng chiều thu.
Trọn đời vẫn nết chỉn chu,
Cho con ấm áp lời ru thuở nào.
                                                              XUÂN CƯỜNG

Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.