Tháng tám này
mình về phố biển
Đà Nẵng dịu dàng
trong gió nắng miền trung
Sông Hàn vỗ về
những rặng dừa xanh
Bờ cát trắng
nằm lặng nghe biển hát.
Gió rì rào nhịp võng
Đung đưa chiều
Tha thiết những thương yêu.
Thành phố
có bao nhiêu cây cầu
Em đã đến hết chưa?
Những cây cầu vượt sông
Nhịp dây văng uốn lượn như cánh sóng
Những con đường
Đau đáu những cái tên:
Hoàng Sa, Trường Sa
Gọi tên đường
Trong ta thấy
Khơi xa…
Thấy tăm tắp
Rừng phi lao
Ru gió.
Em thấy chứ
thu trở về rồi đó
Trên những ngọn sóng bạc
ngoài kia
Cây bàng vuông
hát những lời tha thiết
Về biển trời
và tình yêu bất diệt
Từ thành phố những cây cầu
ta hát lý thương nhau…
Đinh Hồng Nhung