Hoa gạo
Em vừa chúm chím làn môi
Gửi hôn cho gió lên trời tháng ba
Phấn son bung tỏa loang xa
Bất ngờ cây gạo trổ hoa rực trời
Mỗi bông một đóa môi cười
Lung linh đáy nước đỏ ngời khúc sông
Vòm cây – đám cháy trên không
Phải em thắp lửa cho hồng bến quê?
Ríu ran chim sáo bay về
Nụ hôn em hóa cơn mê bến này
Gió ngừng thổi,
Mây ngừng bay
Trước rưng rức đỏ tháng ngày mộc miên
ĐỖ XUÂN THU