Gió căng nắng cũng hây hây
Gọi mùa hoa bưởi nở mây vườn nhà
Một đàn chim sẻ bay qua
Thấy mây trắng quá vội sà xuống chơi.
Bà đem áo rét ra phơi
Cứ lo ướt sũng dưới trời đẫm hương
Ho khan trăng rọi đầu giường
Cửa hờ hương bưởi như sương ùa vào.
Chị vừa xinh đẹp ca dao
Hiền lành tục ngữ trai nào chẳng mê
Chợ phiên quang gánh triền đê
Tóc thơm mới gội thoảng về cổ xưa.
Tháng ba năm ấy nhiều mưa
Có người hỏi chị rồi đưa sang đò
Bà cười cất mấy cơn ho
Còn tôi giấu những buồn lo mắt tròn.
Gió già nắng chẳng còn non
Chị là hoa bưởi hết son sắp tàn
Bà lên với cõi niết bàn
Nằm nghe hương bưởi chảy tràn khắp đêm…
Hoàng Anh Tuấn