Những chàng bộ đội tôi gặp ngày mai vẫn đang hành quân
Tiếng vội vã, tiếng âm vang, tiếng trầm lắng
luồn gió, xuyên sương
Những bàn chân không đếm bước “một, hai”
mà vững chãi hơn, sải bước nhanh hơn
nhanh cả hơn nhịp bước.
Thời không trút mầm chết
Trên tay người lính không cầm súng, giáo, gươm
Mà ươm chồi bao dung, thân thiện
Trong tim họ là ngàn ngàn bàn tay con đang dùng kẹp sắt gắp nhặt từng mảnh bom, xác đạn thù găm dập hồn cây, thớ đất
Để nhịp tái sinh thân thể đất nước không nhớp nhúa vệt thương đau.
Người lính hôm nay
“hát mãi khúc quân hành”,
trái tim đập trong mạch nguồn sông núi
Lồng ngực mẹ đất
truyền sức cho những gót chân
hướng đến
Đường Xanh.
HẢI YẾN