Nơi em đến Tân Uyên ngày mới
Sắc mùa thu biếc trên tán sưa già
Mây sóng sánh vắt ngang trời thị trấn
Ngát hương chè sương đẫm gọi Phúc Khoa
Em sẽ đến nơi hoàng hôn Hố Mít
Sư Tử ơi, núi sừng sững bao đời
Che chắn bão giông giữ bình yên bản nhỏ
Thảm mùa màng no ấm lòng dân
Em sẽ đến Nậm Cần, Nậm Sỏ
Gọi nắng lên trên những khóm mua rừng
Mắc ca đấy đang níu mùa sắp cạn
Khẩu Hốc gọi mời xôi nếp thơm hương
Trung Đồng chiều em một mình đếm bước
Núi đá chênh chao anh có nhớ đường về
Phiêng Phát gọi hoà vào dòng nước ấm
Mai xa rồi lưu luyến mãi khôn nguôi
Kìa Pắc Ta kể chuyện gì mê mải
Suối chảy về đâu nơi đất mẹ yên bình
Thân Thuộc đấy, em lục tìm mùa cũ
Mường Khoa về trong nỗi nhớ mênh mang
Thương nhớ lắm nhắc em về Tà Mít
Ký ức xưa khắc khoải đến bây giờ
Chiều chầm chậm kết xâu từng nỗi nhớ
Trong chiếc lá vàng vương ký ức mùa thu.
PHẠM ĐÀO