Xốc vạt nắng
bụi tung tràn mắt
ngày khô cong
giòn rụm môi nâu
gió đuổi nhau tất tả qua đồng trơ xương cuống rạ
có con bói cá bồi hồi đậu – bay?
Nứt nẻ bàn tay
nát vỡ thớ cày lên bông cỏ dại
nước trên nguồn
quên rồi lời hẹn sông xưa lở bồi trăm ngã
cát trắng đáy lòng
mơ giấc mơ bầu trời lóng lánh
vấp cánh diều
mây rụng trắng triền mây.
Tựa một giấc trưa
nắng gió theo tay về che ngợp mắt
mê nón tròn
xoay,
chật vật mùa đi.
Gói vạt nắng
ném lưng trời gió lộng
ngày khô cong
giòn rụm môi nâu
con bói cá không đi, nứt nẻ ngày chai sạn
ngờ đâu phía gió
đứt sợi ngày
diều bay.
– Hải Điểu –