Anh đã giấu em vào trong mắt Vàng Pheo
Một khoảng trời thơm hương tràm, hương đất
Anh đã giấu tình em trong câu then, câu khắp
Mường So ơi! Da diết một nỗi niềm.
Pu Kho Nho vươn mình soi bóng nước
Em gái Thái, xuân đang thì hé nụ
Tình đầu đẹp như mầm xanh vừa nhú
Tóc liễu buông trong sóng nước gội đầu.
Có phải nàng Han đã ẩn hồn trong em
Trong điệu xòe làm nghiêng lòng chúa đất
Trong men rừng từ tay em chất ngất
Trong bóng Thiên Nga tắm nước Nậm Lùm.
Con suối cái khe nào đã nuôi em
Cho em dáng hình con ong, con kiến
Áp Hô Pang hoa của rừng, của núi
Bướm ong bay qua vai áo thẹn thùng.
Nhớ sắc mây đầu núi trập trùng
Nhớ Tây Bắc, nhớ thời hoa gạo đỏ
Nhớ ban trắng hóa em thời con gái
Anh mong hoài mình được hóa con trai.
> Xem thêm:
Hẹn với Tam Đường – Trương Huy