Đêm biên giới
Áp ngực vào chiến hào
Chân đạp đá
Tôi đã gặp mùi chiến tranh đi qua
Mùi cái chết, mùi đạn bom dữ dội,
Mùi lúa non khi ào ào đạn xới
Ngày đất trời dậy sóng dải biên cương.
Tuổi hai mươi tha thiết những yêu thương
Đón thư mẹ qua mười hai tầng dốc
Có lời cha qua dòng đời khó nhọc
Và thư em, qua bảy ngọn cầu vồng.
Tháng sáu rồi mà như giữa mùa đông
Nhớ tay mẹ trên đồng đang gió lào bỏng rát
Thăm thẳm thung sâu, rừng chiều man mác
Nhớ áo trắng trên đường, xào xạc lá me bay.
Nơi tiền đồn phên dậu mây dài tay
Trao ngấn mắt nhìn nhau không nói
Cây sa mu ngây mình như muốn gọi
Những linh hồn vời vợi giấc mơ hoang
Anh đi qua bóng xế vội vàng
Những tên đất, tên làng thành tên trận đánh
Mỗi cái tên một cuộc đời lấp lánh
Vút qua rừng, như một ánh sao băng.
Lời ru nào đẫm lệ đêm trăng
Bàn tay nào vỗ yên người giữ đất
Những thành lũy dựng lên từ máu thịt
Giữ cho đời xanh mãi giấc mơ xanh.
ĐỚI XUÂN CƯỜNG