Như đã quen từ thuở trước
đôi mắt em thoáng nhìn
thức dậy ký ức chưa hiện hữu
miền rung cảm đầy tim
Đôi mắt em trở về thanh xuân
yêu thương vô hạn
trong veo mặt hồ bóng cạn
nghiêng sợi nắng gầy
Em tìm mình trên đường chỉ tay
tôi tìm em những ngày chưa tới
xin đừng đến đây điều đang đợi
sợ lỡ đến rồi tôi lạc em
Hồi tưởng trong đêm êm bản tình ca
mùa hạ của em nồng nàn hoa sữa
mặt hồ cạn thu lạnh như ngọn lửa
ngọn lửa em đốt cả đông dài…
Đừng về qua đây những buổi sớm mai
đêm sâu lâu câu giữa dòng hồi tưởng
giấc mơ mắc cần cá bơi sặc nước
tôi mắc giấc mơ đôi mắt em!
Ngô Bá Hòa