Chuyến tàu nào đưa tôi trở về quê
Nơi có con sông phù sa bồi đắp
Tuổi thơ tôi là những trưa tắm mát
Khi về nhà bị mẹ đánh thật đau.
Quê hương tôi có những hàng cau
Và bà kể về giàn trầu xưa ấy
Ông đã trồng khi lên đường chiến đấu
Bà chăm sóc hàng ngày trong nỗi chờ mong.
Nhìn giàn trầu cháu lại nhớ đến ông
Nhờ về ông dù chưa bao giờ gặp mặt
Đất quê ta bao năm đánh giặc
Nên đã mang tên Chiến Thắng tự bao giờ.
Gặp lại quê mình trong giọng hát ầu ơ
Trong vị ngọt của nhãn lồng quê mẹ
Táo Thiện Phiến đi xa ai cũng nhớ
Để trong lòng khắc khoải mãi, quê ơi!
Phạm Thị Thanh Xuân