Lục mãi chẳng được tứ thơ
Thấy Tam Đảo đẹp muốn vơ cả chiều
Ai bảo già sẽ hết yêu?
Cây đa cổ vẫn liêu xiêu gió vờn.
Cổng Trời đâu chịu cô đơn
Mây xanh sà xuống ôm hôn núi rừng
Cầu Mây tựa dải thắt lưng
Ôm eo Tam Đảo vuốt từng đường cong.
Quảng trường không rộng mênh mông
Cũng đủ ấp ủ tấm lòng gần xa
Hồ Xạ Hương rộng bao la
Nước trong leo lẻo như là tấm gương.
Ngắm hồ lại ước người thương
Cùng chèo thuyền giữa làn hương thơm lừng
Chiều Tam Đảo đẹp vô cùng
Níu lòng du khách rưng rưng chẳng rời.
Ước tay dài rộng bằng trời
Để ôm tất cả con người nơi đây
Ôm rừng, ôm suối, ôm mây
Ôm cả Tam Đảo trong tay nồng nàn…
BÙI THỊ SƠN