Vạt nắng chiều anh có gửi vào tranh
Khi nỗi nhớ ủ mùi hương cỏ dại
Con đò nhỏ kịp về không xa ngái
Mây chùng chình vắt đỉnh Ngũ Hành Sơn.
Nghiêng nắng chiều ai đờn ca tài tử
Mênh mang sông nước mắt chảy đôi bờ
Bìm bịp tím trôi theo mùa nước lũ
Ta chân trần tươm máu chạm bùn non.
Thu Bồn ơi, ai bỏ bùa trên sóng?
Câu giận thương
nhuộm đắng mái chèo
Thuyền đi rồi cho bến vắng cô liêu
Ta không anh
cả khuông chiều trống trải.
Rồi mai này biết khi nào về lại
Bến cũ đường quen đã in dấu bao ngày
Mơ khói bếp vịn vào chiều xa vắng
Lặng trong tim
nhặt một tiếng chuông chùa…
Phạm Đào