Bâng khuâng tháng tư

Mùa hoa điệp về trên sân trường vàng nắng tháng tư, anh có về qua góc xưa kỉ niệm, bông hoa nhỏ kí ức còn lưu luyến, khẽ đậu lên vai như ngày xưa… Chúng ta đã đi những chặng đường dài với nắng mưa, có đôi khi quên tháng tư vẫn trở về thầm lặng, khóm loa kèn đỏ nở trên sân trường tràn nắng, chỉ chúng ta là xa mãi tuổi hoa niên…

Em ngước nhìn chùm điệp nở đầu tiên, khe khẽ hỏi mùa hoa vàng nỗi nhớ, những tiếng chim ríu rít sau ô cửa, chuyền cành giữa những vòm hoa, chắc chúng có nói chuyện về hoa và những mầm non? Về sợi cỏ mật thơm mùi nắng phía sau sân vận động chúng đã nhặt về lót ổ? Về bầu trời xanh kia trong vắt, để em im lặng ngắm nhìn bầy chim với bước chuyền cành thoăn thoắt, xao xuyến khung trời tháng tư…

Tháng tư đâu của riêng ai, tháng tư của cả đất trời, của bao người, tháng tư về cho mỗi người bâng khuâng xao xuyến. Tháng tư đâu chỉ có hôm nay và ngày mai, tháng tư còn chứa trong mình đầy kỉ niệm, có những kí ức cháy suốt thời hoa lửa, có nỗi niềm cả dân tộc chờ mong.

Tháng tư biết không… Tháng tư của cha là màu áo xanh, chiếc ba lô và ngôi sao trên mũ. Tổ Quốc gọi tuổi trẻ lên đường, Trường Sơn bao đêm không ngủ. Tháng tư là nỗi nhớ nhà, là những đêm ngày hành quân mải miết, là nghi binh cùng xe tăng, súng máy, rầm rộ kéo quân vào, lặng lẽ kéo quân ra trong nắng gió Tây Nguyên khắc nghiệt, tiếng súng dội về trong cả giấc mơ. Dân tộc ta suốt thế kỉ hai mươi, kiên cường ước mong thống nhất, tiếng ai hò thiết tha trên dòng Tiền Giang, Hậu Giang, ẩn trong rừng Sác, sau rặng trâm bầu, hát về ngày quê hương không còn bóng giặc, non sông ca khúc khải hoàn, cánh chim hòa bình và những khúc dân ca khoan nhặt ngân lên trên sông Cầu, sông Hương, sông Vàm Cỏ, hát về giấc mơ nước non liền một dải biết bao năm mới có thể hoàn thành, máu bao người đổ xuống, để dòng Thạch Hãn mãi còn xanh. Tháng tư, khi dòng người Sài Gòn nô nức rước ảnh Bác xuống đường, là cờ hoa rưng rưng như ngày hội. Ngày cha trở về, nước mắt hòa trong niềm vui chiến thắng, nỗi nhớ đồng đội chỉ đôi lần thầm nhắc: “Đồng đội của bố, có những người ngã xuống, họ ở lại mãi mãi tuổi hai mươi”…

> Xem thêm:

Thành phố bé thế thôi!

Miên man niệm khúc tháng Giêng

Chạm miền nhớ thương

Rẻo cao đón xuân

Thanh xuân tôi giữa hai miền đất nhớ

Tháng tư ơi, yêu thương tháng tư nhiều quá đỗi. Tháng tư cuối mùa hoa nhãn, hoa xoài, tháng tư tim tím hoa xoan, phù sa về nâu non trên bãi bồi ven sông, trên cánh đồng làng thơm mùi lúa xanh thì con gái. Tháng tư của mẹ, là áo vải, là mồ hôi, là cả niềm vui ngọt ngào trong ánh mắt, khi lúa trải tấm thảm dày bát ngát, khi rặng tre cong những ngày giáp hạt, lúa nhắc ước mơ vị cơm thơm dẻo, ngọt ngào cả vị nắng đồng… Tháng tư của mẹ có những ngày chờ mong, có nỗi nhớ cha, mẹ giấu trong cánh thư gửi vào chiến trường, lo lắng không nguôi đợi ngày hồi âm, đợi tin chiến thắng, đợi cha trở về trong những tia hy vọng mong manh… Tháng tư bây giờ, mẹ ôm cháu nhỏ, tiếng trẻ bi bô nói gì không rõ, chỉ thấy nếp nhăn giãn ra trong lấp lánh mắt mẹ cười. Mẹ ơi, bây giờ máy cày máy cấy có rồi, mẹ đừng lo nữa mẹ, ngày xưa bữa no bữa đói, giờ nước mình xuất khẩu gạo đi muôn nơi.

Tháng tư của anh có tiếng máy reo vui, tiếng xình xịch những chuyến tàu về ga chở than chở quặng, chở những cỗ máy làm những khu công nghiệp, làm nên những chuyến đi xa. Tháng tư của anh có ánh sáng từ sông Đà, có mặt nước bao la của những công trình thủy điện, có vòng tua máy vui hạ thủy những con tàu đi biển, có vệt trắng khói máy bay trên bầu trời đầy nắng, chở ước mơ của đất nước bao đời.

Tháng tư của em là khúc hát tuyệt vời, có lời thầy cô, có bao bài học mới, có dòng sông bên lở bên bồi, có bóng dáng ông bà, có mẹ cha, có anh và những giọt mồ hôi lăn tròn trên má. Phía xa kia, có tiếng sóng vỗ mạn thuyền nhè nhẹ, có tiếng gió ngàn Hoàng Liên Sơn reo ca. Tháng tư của em có cả ước mơ xa, những cuốn sách kể chuyện thời mở đất, những cuốn sách nhắc về ngày nắng ấm, trên những công trình phía biên giới xa xôi.

Tháng tư ơi, màu nắng rực rỡ về trên vai áo em rồi. Màu đỏ khăn quàng là màu cờ, màu máu đổ nhắc em về khát khao độc lập. Vàng hoa nắng tháng tư về tha thiết, em hãy gieo trồng những ước mơ xanh…

ĐINH HỒNG NHUNG

>> Xem thêm: Tạp chí Văn nghệ Lai Châu

 


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.