Quạt mo –  Hoàng Anh Tuấn

               

Cây cau uốn một cái mo
Rụng xuống mảnh sân gạch lát
Bà vừa nhặt lên làm quạt
Chõng tre gọi cơn gió về

Gió còn đuổi nhau triền đê
Tràn vào ba gian nhà nhỏ
Bà quạt muôn nghìn cơn gió
Tôi nằm mơ giấc cánh đồng

Quạt đưa hương nhãn bờ sông
Sông Sò làng mình rộng lắm
Trưa hè tuổi thơ tôi tắm
Giữa những lời ru dịu hiền

Tôi mơ được gặp bà tiên
Hiện ra từ miền mây trắng
Bà tiên tay cầm quạt nắng
Gãi rôm dọc sống lưng tôi

Tôi thương bàn tay đồi mồi
Quạt suốt đêm hè không mỏi
Tháng năm tiếng chim cuốc gọi
Nao lòng trên cánh đồng xa

Quết trầu môi bà nở hoa
Thành câu sử bằng đào liễu
Châu Long bước chân lên kiệu
Lưu Bình trông theo suốt đời

Bà ơi cơn gió mải chơi
Cứ đi tàn đêm chẳng ngủ
Có ai vinh quy áo mũ
Lại thèm quạt mo tay bà…

 

> Xem thêm:

Tạp chí Văn nghệ Lai Châu

Xòe đêm – Phùng Hải Yến

Về Phúc Than cùng em – Phạm Đào

Hẹn với Tam Đường – Trương Huy

Hội xuân – Phạm Đào


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.