Anh chẳng kể với em về phố
Những mùa đông thao thức lối sương mù
Cây ban đỏ xòe chùm hoa bé nhỏ
Gắng tô màu cho phố bớt cô liêu.
Phố vẫn đông, nhưng phố khác rất nhiều
Mùa lá đỏ lặng lẽ rơi không hẹn
Ngước mắt hỏi một bầu trời lưu luyến
Chiếc lá nào soi ánh mắt em trong?
Anh có đi cùng em trong chiều đông
Nghe giá lạnh thấm vào từng hơi thở
Cầm chiếc lá nói thì thầm “lá đỏ”
“Đốt mình cho phố ấm phải không anh?”
Những hàng cây của phố vẫn ngát xanh
Nhưng rực rỡ vẫn là cây lá đỏ
Gốc bàng già mãi trầm tư như phố
Trút hết mùa lá đỏ lại hồi sinh…
ĐINH HỒNG NHUNG
Xem thêm: Tạp chí Văn nghệ Lai Châu