Anh lỡ hẹn Than Uyên mùa trẩu trắng
Mùa ngát hương hoang hoải sườn đồi
Anh lỡ hẹn với đôi lời tính tẩu
Lạc một đời vào đáy mắt em xưa…
Anh lỡ hẹn với rừng Sơn Tra trắng
Mùa hạ xanh, thu ửng má em hồng
Bên sắc nắng ngô vàng treo im lặng
Gió hững hờ… em có đợi anh không
Anh nhớ lắm cầu Ta Gia thuở trước
Noong Quoài trong chín đợi mười chờ
Nhịp cầu thang em bước lên từng bậc
Xúng xính cười áo cóm gọi ngày xuân
Anh bỗng nhớ hương lúa thơm Tan Pỏm
Núi Khau Pùm anh gửi lại lời thương
Rừng thay lá bung chồi xanh sương sớm
Khi đất trời hồi hộp đón ngày sang…
Anh trót hẹn để rồi thêm lỡ hẹn
Chợ phiên say trong men rươụ lá rừng
Cầu vàng nối đôi bờ nỗi nhớ
Hoa đào rừng năm tới có chờ anh???
PHẠM ĐÀO