Bản Mây như ốc đảo
Giữa biển sương dập dềnh
Nắng thức muộn nhưng ngủ sớm
Lưng lửng bình minh và dang dở hoàng hôn
Đêm ở đây lạnh hơn bất cứ nơi nào
Tiếng bếp nhai củi như rạn vỡ
Nỗi buồn hoang giá
Những âm thanh vọng từ đại ngàn
Cuộn trong sự tù mù ngọn lửa
Người phụ nữ hát dân ca
Ru đứa con thơ chập chờn giấc ngủ
Trong tận cùng lạnh giá
Đứa trẻ đang mơ
Một ánh sáng không bắt nguồn từ lửa.
NGÔ BÁ HÒA