Hồn của bản
Còn mãi với thời gian
Từ thuở cha ông đến bây giờ vẫn thế
Tên bản, tên mường qua bao thế hệ
Những ngôi nhà lưng núi chênh vênh
Lời mẹ ru con lúc lên thác xuống ghềnh
Cùng tiếng suối reo rải dài năm tháng
Tiếng mõ trâu chiều về bảng lảng
Ngựa hý tung bờm chân đạp đá sườn non
Cối nước chày khuya như đếm thời gian
Điểm từng cuộc đời buồn vui sâu lắng
Tiếng khèn ai gần xa trầm bổng
Trống hội xòe cây rừng cũng ngả nghiêng.
Hồn bản, hồn người đã hóa linh thiêng
Thành máu thịt và tình yêu tha thiết
Dù ai đi xa nơi chân trời cách biệt
Thì linh hồn của bản vẫn dõi theo.
THANH LUẬN