Người ngược về phía núi
Cơn mưa chiều sau lưng
Vạt cỏ lau gùi gió
Xa xôi
dốc
độc hành…
Trên tán lá vàng xanh
Còn điều gì chưa nói
Mong manh cánh sơn tra
Run rẩy chiều ngóng đợi.
Nỗi nhớ xa vời vợi
Ánh mắt chiều pha sương
Em ngồi thương phía núi
Giọt dương cầm chơi vơi.
PHẠM ĐÀO