Câu chuyện về chiếc khẩu trang
Đủ để những làn hơi thấu cảm về nỗi khó nhọc của ngàn vạn mắt lá xanh lọc bụi
Giông bão quét qua miền sáng tối
Đã thương lắm cánh rừng
Đã nín lặng dõi trông đốm tàn tro
Những ngọn lửa đỏ rực sám hối sông Hằng
Mùa ôm ngực xáo trộn mưa nắng thất thường
Hạnh phúc, đắng cay đan mình cỏ úa
Ở nơi này tháng năm lặng trôi rát bỏng màu phượng vĩ
Hôm mặt trời đi qua ngọn cao tầng thành phố
Vầng hào quang tròn vành rạng quá
Niềm tin dịch bệnh chóng qua
Có điều gì khó nói về ngày mai?
Nếu những đôi mắt lướt qua nhau chưa thể nào chân thật
Màu xanh của thế giới
Vẫn xanh niềm hi vọng
Chỉ thiếu những cái ôm lan tỏa giấc ngọt lành
Câu chuyện về những con số biết nói
Và khoảng cách đủ để chúng ta biết mình tồn tại
Đàn kiến đi theo con đường ngầm kí hiệu
Mỗi con kiến có một ăng ten
Sức mạnh của đàn kiến nằm ở thông điệp không lời.
DƯƠNG THẮNG