Mẹ ra sân ngắm đất trời
Để con cõng mẹ lên ngồi xe lăn.
Ngậm ngùi nhớ lại tháng năm
Đau buồn bao nỗi khó khăn quen dần,
Giấc mơ no ấm ngon lành
Lời ru xưa, mẹ đã dành cho con.
Thương cha khuất núi chẳng còn
Bước đi mẹ dẫm vơi mòn tuổi xuân,
Đổi áo cơm lấy phong trần
Nhớ cha, thương mẹ tri ân suốt đời.
Mong còn năm tháng thảnh thơi
Gian nan sao sánh mẹ tôi vui cười,
Người cho con cả cuộc đời
Công cha, nghĩa mẹ biển khơi đong đầy.
Đinh Công Ninh