Về thôi con

Mẹ đi tìm…

khắp nẻo đường con hành quân đánh giặc

Tuổi thanh xuân vào Nam, ra Bắc

Đất nước hòa bình con mãi chẳng về quê.

Mắt mẹ nhoèn mờ bởi tháng ngày chờ đợi dài lê thê

dài hơn nỗi nhớ…

Với niềm tin con sẽ trở về

dù là cát bụi…

Đồng đội con kể về những chiều băng rừng, vượt núi

và trận địa trên cao

để mẹ luôn tự hào

mà sống tiếp phần đời con gửi lại.

Tuổi hai mươi và tình yêu đầu vụng dại

                                                   các con giấu giữa rừng…

Nước mắt mẹ rưng rưng

                             khi đồng đội con lần lượt được tìm thấy

Ai cũng có tên…

Về thôi con!

Một dải đồng hoang những nấm mồ lạnh

Niềm tin mẹ mong manh

                                   rằng có con ở đó.

 Về thôi con….

                                                                                  Châm Võ


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.