Em biết phố đã sang mùa
Heo may về thơm hương ổi
Làn sương mù như bối rối
Khẽ khàng đậu lên vai em.
Em biết phố đã lặng im
Nghe mưa ngâu về mái ngói
Chức Nữ nghẹn ngào hờn tủi
Cầu Ô năm bắc một lần.
Em biết phố đã bần thần
Nhìn hàng sữa mùa đơm nụ
Có áng mây nào ngái ngủ
Bỏ quên lời gọi bình minh.
Em biết… ai đó làm thinh
Giận em nên vờ không biết
Bởi rất nhiều điều tha thiết
Có khi chẳng nói thành lời.
Em biết mùa đã sang rồi
Phố gõ nhịp chân thật nhẹ
Ai đó ôm em nói khẽ
“Kìa em… Phố đã sang mùa”.
Đinh Hồng Nhung