Lặng lẽ thời gian
Này là núi
Chờn vờn như khói thuốc
Bản vừa xuân, ngàn ngạt cánh ong rừng
Này là mây
Bập bềnh như nhịp bước
Bậc thang chiều chênh chếch sườn hôm
Những cây lá hân hoan tiệc đứng
Giữa tràn trề mưa gió rùng rinh
Ai cũng mắt môi hồng lửa đượm
Rét ở đâu không rét đến bạn tình
Rồi phiên chợ mang người về xa thẳm
Để rưng rưng những câu ví mặn mòi
Hoa ban nở vật vờ như bướm trắng
Phiên chợ bây giờ, phiên chợ vẫn đông vui
Thôi chẳng nói
Nỗi mịt mờ sương lạnh
Mang chơi vơi treo vào mảnh trăng ngàn
Thôi chẳng trách
Mây vờn trong lễnh loãng
Đành ngậm lòng… thương bóng nắng đã xa xăm
Giờ gặp lại ai người, sao lạ quá?
Thương nhớ đâu rồi
Thương nhớ rồi đâu
Rượu đã một lần say, và rượu đã
Lạc dưới trời quen, gió trắng đầu…
HẢI THANH