Sơn cước miền yêu dấu trong tôi
Mỗi hoàng hôn nắng rớt cuối trời
Vài ngôi nhà đơn sơ, tĩnh lặng
Khiêm nhường nem nép dưới chân đồi.
Tuổi thơ tôi từng khắc dấu yêu
Lên những thân cây, những cánh diều
Trưởng thành tôi ra nơi thành phố
Ký ức ngủ quên phía bản nghèo.
Tình cờ chiều nay đọc thơ em
Tình yêu sơn cước bỗng dâng lên
Cảm ơn tâm hồn thi sĩ trẻ
Thức dậy trong tôi góc lãng quên.
Tôi muốn bay ngay về nơi ấy
Đắm chìm trong hương sắc đất trời
Kỷ niệm tuổi thơ tôi sống dậy
Yêu lắm miền sơn cước trong tôi.
Song Sơn