Một đời gánh nặng bể dâu
Mảnh mai dáng mẹ đồng sâu nhọc nhằn,
Đói nghèo vất vả gian truân
Oằn đôi vai mẹ, tảo tần sinh nhau.
Cầm hơi cháo bữa giêng hai
Bước chân mẹ sải đường dài nơi nơi
Mưa chan, nắng chói, mặc trời
Bát cơm manh áo cả đời cho con.
Tình mẹ như núi như non
Chở che, chăm chút đàn con tháng ngày
Đông về giá lạnh heo may
Mảnh chăn mẹ ủ, con say giấc nồng.
Đời mẹ áo vá, lưng còng
Đói no mẹ vẫn một lòng thương yêu,
Nghĩa tình đức độ bao nhiêu
So tày biển cả sớm chiều con ơi!
Bên con âu yếm mẹ cười
Mong con khôn lớn nên người hiếu trung.
Lê Bá Tăng