Mây về
đỉnh núi mây trôi
Ta về lãng đãng giữa trời hương say
Sơn Bình
một nẻo đường mây
Bồi hồi xuống núi, phút giây rộn lòng
Dã quỳ
Mê mẩn trời đông
Gợn chiều, sương trắng, hư không hỡi người?
Mải đi
Quên cả tháng mười
Thu ơi! Còn nhớ một người với ta.
Xuân Cường