Than Uyên thương, ngày xuân anh trở lại
Mong nỗi nhớ xanh sưởi ấm tháng năm dài
Hàng xuyến chi cựa mình trong nắng mỏng
Sương hồ đẫm ướt lời xưa…
Hoa ban ủ trong mình bao mùa nhớ
Trắng cô đơn anh ngồi với cây đàn
Vầng trăng khóc thay một lời giã biệt
Chùng chình em hát lời ru…
Xuân đánh thức cành hoa đào ngái ngủ
Cánh đồng Mường Than mùa nước đổ trắng ngần
Làn khói mỏng mơ bóng người phía cội
Để hồn anh chếnh choáng suốt một đời…
Than Uyên thương, ngày xuân anh trở lại
Mây trắng thênh thang chiều nhớ những cung đường
Khoảng trời xanh anh say từng cơn gió
Trong giấc mơ cũng ngào ngạt hương chè…
Anh nghe rõ, rõ tiếng đàn Tính Tẩu
Với những vòng xoè bên bếp lửa ngày xuân
Là nơi ấy … Mường Cang tha thiết đợi
Than Uyên thương, xa vắng dáng em rồi…
Phạm Thị Đào