Thăm thẳm đời người

Đã qua rồi vó ngựa xưa thăm thẳm
Khuyết mạch rừng cơn gió ngả lưng thon
Ta vò võ một cánh chuồn mây thoảng
Trong thanh âm một tia sáng hút trời.
Đã qua rồi người còn với núi non
Dụ chim muông hội còn chung lửa ấm
Những chàng trai ngực trần, điệu khèn vang trên bản
Cô gái vòng xòe rừng núi hóa bài ca.
Còn lại đây róc rách rừng già
Như dáng mẹ tạc vào trời mây muôn thuở
Ta ngồi lại cùng nương bãi buồn vui bồi lở
Cho ngút ngàn dâu bể thoáng qua tay.
NÔNG THỊ HƯNG

Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.