Anh xa em, xa một dải Hoàng Liên
Xa Tân Uyên mà sao lòng lưu luyến
Xa thảo nguyên mây ngàn gió núi
Ruộng bậc thang uốn lượn lưng đồi
Nhớ chiều Nậm Cần nghe tiếng cuốc buông lơi
Nhớ đêm Nậm Chăng ngắm sao trời vời vợi
Hắt hiu Hô Cha khi mùa đông tới
Dốc Ngam Ca từng vạt nắng hoe vàng
Tháng giêng hoa xuân, ban trắng lưng đồi
Tháng sáu mưa giăng trên ngàn thác đổ
Suối Nậm Chăng chia đôi dòng to nhỏ
Mùa lũ trôi mới thấu tỏ lạch nguồn.
Ly mật ong rừng chợ xuân dịu ngọt
Nồng cay rượu cần, đắng đót đọt măng
Chất ngất hương say tình người sâu nặng
Ta bên nhau rộn rã một điệu xoè.
Đêm tàn canh mà sóng sánh chưa vơi
Bên suối nhỏ trôi về nơi biển rộng
Ngắm mảnh trăng non, mơ màng giấc mộng
Mai xa rồi, thương nhớ lắm Tân Uyên.
XUÂN CƯỜNG